những nốt tròn xoay vần đến lặng thinh
một khoảng trắng ngân vang vào vô thức
tiếng dương cầm tan vào trong bất tận
giáng vào nỗi đau nín chặt
em cô đơn
trong chính bản nhạc của riêng mình.
khóm cúc héo hon một buổi sớm bình minh
vì khúc dương cầm vỡ đôi
như câu chuyện tình ai không còn nguyên vẹn
một ngày chia xa, một ngày như đã khép
bản nhạc buồn vẫn đương còn tha thiết
và cô đơn vẫn mải miết tìm về.
Comments