Này em có biết thế nào là chênh vênh
Có phải như chiếc lá trên cao
khẽ rơi xuống một mình?
Hay như chuyến tàu cô đơn không ga về lối hẹn?
Giọt nắng phai màu chẳng đợi ánh bình minh?
Này em có nhớ một chiều nào buồn tênh
Ta không nỡ đi về con đường cũ
Tiếng thở dài tan trong màn mưa đổ
Vậy mà ta vẫn không thể nào giữ nổi
chút hoài niệm của riêng mình.
Comentarios