Anh đi nhé, trời thu đang vẫy gọi
Bóng lưng em đi về phía bơ vơ
Nửa thế kỷ ta ôm tình yêu đẹp
Nửa đời sau em ôm nỗi sững sờ.
Anh đi nhé, khi mùa cây thay lá
Em oán trời sao thật đỗi truân chuyên
Lòng ta rộng nhưng đời người hẹp quá
Nương vào nhau sao vẫn ngã tay thuyền?
Anh đi nhé, ngày buồn trôi lờ lững
Em đơn côi ở lại chốn trọ đời
Nơi vời xa người có nghe tiếng nói
"Mình sẽ thương nhau nữa, rất gần thôi!".
COVID-19, tháng 9/2021
Những mong cho tất cả chúng ta đều bình an và luôn trân trọng những người yêu thương bên cạnh khi còn có thể. Vì đời vốn vô thường, và vì "...cuộc đời buồn bã như thế này, sao chúng mình không tha thiết với nhau hơn.". (Trịnh Công Sơn)
Comments