Em mải mê tìm anh giữa dòng người đông đúc,
Khi nắng hạ đã tắt và cơn dông đang dần thúc giục,
“Anh ở đâu? Về thôi kẻo mưa mất!”
Có hai người ngày nọ lạc mất nhau,
Giữa đường thương chia ra hàng trăm ngả.
Em tìm anh qua trăm ngàn phố xá,
Mà anh đâu chẳng thấy,
Chỉ thấy bàn chân cứ vội vã rã lần.
Hà Nội phố,
Mưa hãy cứ lân rân,
Cho người ta chóng về nhà kẻo lạnh.
Để em tìm anh qua từng con ngách,
Vãn người rồi, mà anh vẫn ở đâu?
Liệu còn thấy nhau?
Opmerkingen